Quyển thứ ba: Người giang hồ thần bí.
Chương 31: Trò chơi thật sự giờ mới bắt đầu!
Edit &Beta: Vô Nguyệt
******************************
******************************
Sở tiên tử thản nhiên liếc nhìn cô gái lãnh diễm, nói: “Mị nhi, nhiều người nhiều miệng, chớ có nói nhiều!”
Mị nhi đối với nàng vẫn có chút kiêng kị, do đó vội vàng nhắm mắt, cúi đầu.
Sở tiên tử nhấp vài ngụm trà, đứng lên nói: “Đi thôi.” Rồi dẫn đầu đi nhanh lên lầu hai.
Đêm khuya đến rất nhanh, trên bầu trời đã có mấy vì sao, lấp lánh lóe lên không ngừng. Chỗ ngã tư đường không nghe thấy tiếng người, chỉ có tiếng chó sủa, cùng tiếng côn trùng kêu vang không dứt bên tai.
Trong sương phòng của Sở tiên t , ba nữ tử đang tập trung đông đủ. Sở tiên tử ngồi trên ghế, mắt quét hai tỷ muội, trầm giọng nói: “Mọi người nói xem, chuyện này, nên xử lý như thế nào mới phải.”
Nàng đưa tay nhỏ bé trắng như ngọc ra, xoa trán của mình, rời khỏi ghế đứng lên đi lại, phiền não nói: “Chúng ta ở trên giang hồ nhiều năm như vậy, nhưng chưa lần nào lại gặp chuyện giống thế này, hoàn toàn không biết kẻ địch là ai.”
Mị nhi nhìn thoáng qua Sở tiên tử, môi anh đào mỏng manh mở ra, nói: “Bất kể như thế nào, người nọ khẳng định là đang ở trong tửu lâu này. Chưởng quầy của tửu lâu này thân thủ cũng không tầm thường, nhưng khi ngàn hộ vệ bao vây thì hắn không có ở hiện trường.”
Nàng nói tới đây, ba người đều trầm mặc. Cô gái mượt mà đang chuẩn bị mở miệng, bỗng nhiên ngón trỏ của Sở tiên tử giơ trước miệng, làm một ký hiệu im lặng, hai mắt cảnh giác nhìn ngoài cửa sổ.
Trong nháy mắt, ba nữ nháy mắt cũng không dám nháy nhìn chằm chằm màn cửa sổ làm bằng lụa mỏng .
Bỗng nhiên, “Soạt soạt soạt——” ba tiếng trầm đục từ phía dưới màn cửa sổ làm bằng lụa mỏng vang lên. Tiếng vang thứ nhất vừa dứt, một cô gái xinh đẹp thả người nhảy, lòng bàn tay của nàng xuất ra một chưởng trên màn cửa sổ bằng lụa, trong nháy mắt màn cửa sổ biến thành vải vụn nằm rải rác ở xung quanh. nàng vừa nhảy người ra ngoài cửa sổ, vừa vội vàng truyền ra mệnh lệnh: “Mị nhi canh giữ ở đây, còn muội cùng ta đuổi theo.”
Cô gái mặt tròn vội vàng trả lời, phi thân, cũng nhảy ra ngoài cửa sổ.
Mị nhi vọt tới bên cửa sổ, vừa hay nhìn thấy trong đêm tối, thân ảnh tỷ muội của mình ở trên mái hiên chợt lóe rồi biến mất. Nàng thầm suy nghĩ: người nọ không biết lai lịch ra sao? Lại có gan dám đến phòng tỷ muội chúng ta thám thính? Có lẽ bắt được người này, sẽ giúp chúng ta bớt được nhiều phiền não.
Nàng vừa miên man suy nghĩ, vừa ghé vào cửa sổ nhìn bên ngoài. Thẳng qua một khắc đồng hồ, mới nhìn thấy ở trong bóng đêm, xuất hiện hai bóng người màu trắng như tia chớp bay tới tửu lâu.
Vút vút——
Nghe được hai tiếng vang nhỏ, chỉ một cái đảo mắt ở trong phòng đã có thêm hai người. Mị nhi xông lên trước, vội vàng hỏi Sở tiên tử: “Sở tỷ, đối phương là người nào?”
Sở tiên tử lắc lắc đầu, thanh âm khàn khàn nói: “Ta vừa đi ra ngoài, chỉ trong một thoáng đã không thấy thân ảnh của hắn đâu nữa. Thật hổ thẹn, khinh công của hắn thật sự quá nhanh, ta căn bản cái gì cũng không thấy rõ.”
Vừa nói, Sở tiên tử vừa bước đi đến bên cạnh bàn, vừa cầm lấy ấm trà vừa nghiêng qua chén, động tác của nàng cứng đờ, nháy mắt cũng không nháy nhìn cái bàn đến thất thần.
“Mị nhi, ngươi vẫn canh giữ ở đây chứ?” Sở tiên tử chậm rãi nói. Mị nhi cùng tỷ muội của mình cả kinh, nhìn lẫn nhau rồi vội vàng nhìn Sở tiên tử. Các nàng theo tỷ tỷ của mình nhiều năm, rất ít khi nghe nàng nói chuyện mà gằn từng chữ như vậy, bản năng cảm thấy sự việc không ổn.
Theo ánh mắt Sở tiên tử nhìn lại, Mị nhi hít một hơi hàn khí. Nàng vội vàng tiến lên mấy bước, lấy quyển sách đặt ở bên trong góc bàn ra, thì ở dưới mặt sách lộ ra một khối tơ lụa.
Đây là một dải lụa, trên mặt thêu hai nam nữ trần truồng đang giao hợp!
Nhìn thấy nó, ba người đồng thời đều hít không khí, sau đó nhanh chóng cuốn dải lụa lại. Làm xong, khẽ rên một tiếng, Mị nhi mãnh liệt hít không khí, hai nữ tử khác thì tiến lên từng bước, đứng ở phía sau Mị nhi, các nàng nhìn thấy dati lụa kia, sắc mặt cũng ngưng trọng, trắng xanh không thua kém gì!
Chỉ thấy ở mặt trên dùng mực đỏ vụng về viết vài chữ: “Giờ sửu, khu rừng phía bắc, dải lạc giác.”
Mị nhi thì thào: “Giờ sửu, khu rừng phía bắc, dải lạc giác. Giờ sửu, khu rừng phía bắc, dải lạc giác ” Nàng nhìn Sở tiên tử, khẩn trương hỏi: “Đây là ý gì?”
Sở tiên tử cười lạnh một tiếng, đem dài lụa cẩn thận phóng tới trước mũi ngửi ngửi, cuối cùng lắc lắc đầu, nói: “vế trước là thời gian, vế sau tất nhiên là địa điểm, đối phương nói chúng ta đến giờ sửu thì đến gặp hắn.”
“A?” Hai nàng nhìn nhau.
Một nữ tử thấp giọng nói: “Mị nhi, dải lụa này là sau khi chúng ta rời đi mới để vào , ngươi vẫn ở trong phòng suốt chứ?”
Mị nhi gật gật đầu, nàng cẩn thận liếc mắt nhìn Sở tiên tử một cái, cúi đầu, lúng ta lúng túng nói: “Ta luôn luôn ở trong phòng không có đi ra ngoài. Nhưng lại đứng ở cửa sổ rất lâu.” Nói tới đây, sắc mặt nàng tái đi, khẩn trương nói: “Người này rốt cuộc là ai? Tự nhiên có thể ở trước mặt ta thần không biết quỷ không hay đem đồ vật đặt vào, còn truyền thư nữa. Này, thân thủ của hắn quá đáng sợ rồi!”
Nói tới đây, ba nữ nhìn nhau. Mị nhi lại cẩn thận liếc mắt nhìn Sở tiên tử một cái , thấy trên mặt nàng không có vẻ trách cứ, không khỏi âm thầm thở dài nhẹ nhõm.
Sở tiên tử đưa dải lụa đến trước mắt mình nhìn thật lâu, sau một lúc mới mím môi anh đào cười lạnh nói: “Mặc kệ võ công của đối phương như thế nào, nếu hắn hẹn chúng ta, chúng ta phải tận dụng cơ hội.”
Nàng đảo mắt nhìn hai thuộc hạ, trầm mặt ra lệnh: “Đối phương lai lịch bất phàm, lại liên tiếp nhằm vào chúng ta. Đây không phải là việc tốt, chúng ta phải cẩn thận không được làm hỏng việc. Bởi vậy, tối hôm nay xảy ra một việc quan trọng như vậy. Cũng sắp đến giờ tý rồi, nhưng chúng ta lại chỉ mới tới thành Lạc Dương, đối với địa hình nơi này không quen thuộc, vì lý do an toàn, chúng ta lập tức lên đường, tốt nhất là nên đến trước đối phương, đem mọi thứ xung quanh nơi ấy nắm thật rõ.”
“Dạ, Sở tỷ!”
Hai nàng trả lời xong, ba thân ảnh ở dưới đèn nhoáng lên, đồng thời phi thân, từ màn cửa sổ rách nát nhảy ra ngoài, biến mất ở trong đêm đen mờ mịt .
Khu rừng ở phía bắc hồ Lạc Thủy, cách nơi này còn một đoạn đường xa. Ba nữ thể lực không kém, khinh công cũng rất tốt, nhưng đi lần này, cũng phải dùng đến hai khắc mới đến nơi.
Vừa đến khu rừng, ba nữ đồng thời cảnh giác dừng bước lại, vểnh tai lắng nghe. Nghe một hồi lâu, cũng không có nghe được thanh âm dị thường gì. Ba nữ tử mới cẩn thận đi vào khu rừng.
Trong khu rừng, khắp nơi đều là rừng cây cao lớn đủ loại, cây cối rậm rạp, lá cây dày đặc lộ ra hàn khí, bị sương sớm ướt nhẹp tản mát ra mùi bùn đất. Vốn trên trời chỉ có chút ánh sáng, hiện tại bị vây bởi rừng cây, thật là đưa tay ra cũng không thấy được năm ngón.
Bất quá ba nữ đều là người luyệnvõ thị lực không tồi, mặc dù đối với đối thủ bí hiểm thập phần cảnh giác, nhưng cũng không sợ hãi, đối với loại hoàn cảnh này càng không để ý .
Bất tri bất giác, ba nữ đã đi đến khu rừng phía bắc, trong khu rừng toàn là rừng cây, ba nữ một bước đi vào, trước mặt liền thấy một gốc cây bạch dương cổ. Ba nữ lại dừng bước, cẩn thận lắng nghe, thấy không có thanh âm quái dị vang lên, liền cất bước vào bên trong. Lại đi hai phút, Sở tiên tử dừng lại, khẩn trương nói: “Không đúng, sao chúng ta đi lâu như vậy, còn chưa tới dải lạc giác?”
Hai mắt nàng như điện nhìn quét bốn phía, thấp giọng nói: “Lần trước ta tới nơi này, rõ ràng chỉ có mấy trăm mét.”
Nàng vừa mới nói xong, Mị nhi ở bên cạnh hít không khí , chỉ vào một thân cây vội vàng kêu lên: “Sở tỷ, mau nhìn! Cây này ta thấy hình như là cây bạch dương cổ, chúng ta khi mới tiến vào thì nhìn qua, làm sao nó lại xuất hiện ở nơi này?”
Thanh âm của nàng cũng không thấy quá vang dội, nhưng ở đây lại là ban đêm yên tĩnh bởi vậy truyền đi rất xa. Cách đó ba trăm thước, một thiếu niên đang dựa ở trên cây khô, hai tay ôm ngực, đầu cúi xuống nhìn phía dưới, nghe tiếng thì nhấc đầu lên, trợn to cặp mắt nhập nhèm buồn ngủ , nháy mắt cũng không nháy nhìn phương hướng thanh âm truyền đến. Lại gần thì thấy, người này mặt mày tinh xảo, khóe miệng hơi nhếch lên, vẻ mặt nghịch ngợm, không phải Lạc Tiểu Y thì là ai nữa? (VN: ^.^ tỷ YY ngầu quá!)
**************
hahhahaha Tem của ta
Ta giành được rồi nhé *nuốt luôn vào bụng*
tặng nàng một viên thuốc chống đau bụng nè ^.^
k chịu đâu tỷ muội nhà này báo nhau bít trước để giật tem a, làm gì có tr chủ nhà đi tranh với khách aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa
oan cho ta với myu quá, ta phải lên quan phủ kêu oan ah. có biết mô, bon ta cũng đâm đầu vô giành dựt đến bị thương luôn =.=
k bít k bít bắt đền tem của ta aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa
pbbbbbbbbbbbbbbb
Ko ngờ YY còn biết cả trận pháp a, đúng là thâm sâu khó dò.Hok lẽ tính làm ba ác bà lạc đường chết ??
ta nghĩ, thời nay lạc vào rừng mới chết đói, chứ này xưa chắc ko đến mức đó đâu ^.^ để ta làm chương 32 xem thử thế nào….hura sắp hết quyển 3 rùi *mừng rơi nước mắt*
Uả sắp hết quyển 3 rùi hả*tung hô* Cung hỉ cung hỉ, mà ta nhớ quyển 4 hình như 100 chương phải ko nhỉ *Cười gian*
ta cũng vừa mới xem thử thế nào…huhuhu…ta hết khóc nổi luôn, oxy đâu ta cần oxy…hơn 100 chương chứ hình như gì >_<, e hèm… nhưng mà quyển 5 có mấy chương ah. hoho
Cố gắng nhé nàng, khi nào xong vô diệm ta sẽ bay qu phụ nàng ngay ta muốn coi niệm niệm a >>.<<
ủa vậy ss ơi tr nì bao nhiu quyển vậy ss?
chia vui vs ss trc
năm quyển nàng ah, cảm ơn em đến chia vui ^.^để tỷ thưởng cho muội thân yêu nhé: *xách roi mây ra*
^^Toi nhe, mai ta dc nghi ca ngay nen se cay xoi 2 manh dat. hic chuong nay dai gap doi luon ta dang suy nghi la co nen chia doi ko ne=.=
aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa
ss đáng giận nha
tìm đc tr hay mà giữ lại một mình
hức hức chỉ khổ cho muội thui mò tìm mãi mới tìm đc truyện ‘Đẹp tuyệt thú hoàn’
hức hức
Muội hỏi ta hay vô nguyệt vậy, nếu ta thì ta có giấu diếm j đâu hè.
Ta chac den 99,9% Tu Hoa noi nang do myu ah, ah myu oi nang thu doc truyen (co mot thang ngoc ten la khai tam) di hay lam do lay cua ta biet bao la nuoc mat =.=
Truyện mới truyện mới, ta đọc liền. Mà nàng trách oan ta nhá, ta hem có đen tối đâu.Tử hoa nói rõ ràng kìa xoxo~xxoo.*chỉ chỉ* kakaka
Nàng ơi, nàng viết cái hướng dẫn sủ dụng đi, để ta làm cái mới cho nhà mềnh
E hem, hieu lam lon rui, bo nay co nguoi edit rui ta doc ke thui, bat mi no la DM do, kaka chu om sao ma noi nua, ta con cai bo du thi ben ddlqd con dang ngam dam chua dung den nua ne, hic
Làm nhanh lên nàng ơi, mai ta cũng làm kẻo không kịp nộp bài mất. Gấp rút quá rồi, haizzz. Mà cô nương nhớ viết cái hướng dẫn sử dụng nhé, nàng có muốn đổi hình ko để ta làm lun một thể
Doi hinh voi lam hd gi vay nang?? Uh ta cung thay vay, may ma duoc may ngay le hoho, co nhieu time
thank nàng a~
Ta vẫn giữ nguyên comt của chương trước…. Ngàn lần vạn lần đừng cố trêu YY nha~
Ta đến h vẫn mờ mịt, YY rốt cục là nam hay nữ a???? Là nữ nhân cũng tốt, là nam nhân cũng hảo hảo đáng yêu, ko lẽ là song giới???
e hèm, hãy còn nhiều thời gian cho nàng và ta tâm tình mà cứ từ từ mà đoán thui ^.^
Song giới hok lẽ là loại vừa nam vừa nữ trong truyền thuyết. Ta ko chịu đâu, YY của ta
mấy chương đầu hình như có nói sơ qua việc này muh, lúc YY đi tắm í
Nang spoil nha, ta dang dau diem lam chuyen mo am ma ^^ lo roi
óe, sorry sorry. đam mỹ, đây là đam mỹ trá hình a
hị hị ….. trí nhớ ta kém lắm a~~~~~~~~~
để ta lùng coi lại………. bất quá, nếu là song tính luyến thì… ing~
ek,khinh cong cua tieu Y cung ghe day nhi,hahahha,cho may a dan ba kia biet mat luon